Vô đề….

Ðời sống,
Ðâu bao giờ được như mình mơ ước,
Thôi hãy cứ mỉm cười trước những rạn vỡ thời gian
Hãy đưa tay hứng ánh nắng dịu dàng,
Hãy cứ sống như mình đang thường sống
Ðừng nghĩ đến hư vô,
Ðừng nghĩ đến vô thường,
Quên sân nhuế, quên xan tham, quên sầu não
Hãy cố tịnh tâm, quên bánh luân hồi
Quên câu sinh tử, quên vòng mông lung
Quên chữ thực hư, quên từ không sắc
Quên những nỗi buồn từ thưở hồng hoang
Quên những xót xa khắc khoải mỏi mòn
Hương trầm hư ảo lặng trầm mặc nhiên
Ðưa tay hái đóa sen hồng,
U hờn xin trả biển ngàn xa khơi
Mênh mang khói sóng nhiệm màu
Lung linh cánh hạc ngọt ngào nắng lên
Hỏi tâm, tâm đã tịnh chưa
Hỏi mình, mình có quên buồn hay không
Hỏi trăng, hỏi gió, hỏi trời
Hỏi mây thanh tịnh, hỏi đời phù du
Hỏi hoa, hỏi bướm, hỏi chiều
Hỏi đêm, hỏi sáng, hỏi mình, hỏi ta
Hỏi trời, hỏi đất bao la
Sao cho tâm tịnh, cho lòng bình an…
(ST)

3 responses to “Vô đề….

  1. Nam mô ai di đà Phật!

  2. thien tai thien tai

Leave a comment